Bài thơ của Lê Đức Hoàng về con đường Kiệt 9 Thanh Tịnh, khu phố 2, phường 5, Đông Hà.
Có một con đường tôi không thể nào quên
Thuở chưa mang tên còn gập ghềnh đất đá
Nơi có những ân tình tôi tạc lòng ghi dạ
Dẫu đi xa tôi luôn muốn quay về.
Có một con đường vẫn mang đậm hồn quê
Nơi tôi về mỗi cuối tuần, cuối tháng
Khắc mãi trong tim dẫu núi mòn, sông cạn
Nâng bước giữa đời in dấu những gian nan
Có một con đường xô lệch cả thời gian
Bởi những thăng hoa của tình làng nghĩa xóm
Có những bài ca luôn sẵn lòng nghe trọn
Chỉ bởi lớn lên ta đã chọn nơi này ...
Lê Đức Hoàng